9X bỏ giấc mơ phố thị, về quê làm nông để tìm lại chính mình

Bỏ lại giấc mơ phố thị

Cũng giống như bao nhiêu người khác, Nguyễn Xuân Hà (26 tuổi) từng theo đuổi giấc mơ an cư lạc nghiệp ở TP.HCM. Năm 2018, Hà tốt nghiệp ra trường với tấm bằng cử nhân xuất sắc. Cô gái trẻ tự tin bước vào đời với những giấc mộng màu hồng. Thế nhưng, cuộc sống cơm áo gạo tiền không êm đềm như trong trí tưởng tượng của Hà.

Những năm tháng nơi phố thị, Hà trải qua khá nhiều công việc, môi trường. Cô làm việc cật lực để rồi đối mặt với stress và trách nhiệm cuộc sống. 9X nhận ra, bản thân giống như một cỗ máy được lập trình, mỗi khi được giao nhiệm vụ sẽ tự động hoàn thành. Những giá trị tạo ra có thể ý nghĩa với người khác nhưng với chính Hà lại như một thói quen.

9X bỏ giấc mơ phố thị, về quê làm nông để tìm lại chính mình
Xuân Hà luôn mong muốn tìm lại được bản ngã của chính mình.

Một vòng lặp lại như vậy, Hà “lạc đường” trong việc tìm ra thế mạnh, đam mê thực sự. Những thành tích trong sách vở và thực tế hoàn toàn khác xa nhau. Cô phải im lặng và giả vờ “sống chung” với áp lực. Nhưng đằng sau việc giả vờ ấy là sự chán chường ngày một lớn dần. Sau rất nhiều trăn trở, Hà quyết định dừng lại. Cô cần một khoảng lặng đối thoại với chính mình.

Hà quyết định xách ba lô lên, đến Tà Nung (Đà Lạt) làm tình nguyện viên. Quyết định của cô bị nhiều người phản đối. Ai nấy đều cho rằng đây là một ý tưởng “điên rồ”.

“Lúc thông báo với gia đình, giọng mẹ mình nghẹn ngào. Mẹ nói nếu có chuyện gì, hãy về nhà. Trong giây phút ấy, mình thoáng mủi lòng”, Hà bộc bạch.

Nhưng sau đó, cô vẫn kiên định với lựa chọn của mình. Hà thích câu nói: “Điều chúng ta hối tiếc không phải là những thứ ta đã làm mà là những thứ ta đã không dám làm”. Ngày rời thành phố, Hà bỏ lại hết giấc mộng hoa lệ nơi Sài thành.

Trở về phố núi, cuộc sống của một tình nguyện viên vui thú với công việc trồng trọt, thu hoạch như một người nông dân. Là một người không ngại khó ngại khổ nên công việc lao động chân tay không khiến Hà chùn bước. Cô tin rằng, khoảng thời gian này sẽ giúp mình xếp lại mạch suy nghĩ, tìm được bản ngã của bản thân.

Người vẽ bức tranh đồng quê

Công việc tình nguyện viên của Hà diễn ra ở một trang trại nhỏ trên đồi. Chủ trang trại là 2 người gốc TP.HCM. Họ đam mê cà phê và nông nghiệp nên lên Đà Lạt thuê đất làm nông. Mô hình Working Holiday được triển khai nhằm tìm kiếm những bạn trẻ như Hà. Tại trang trại, mọi người sẽ vừa làm việc, vừa có cơ hội tìm hiểu văn hóa khu vực.

9X bỏ giấc mơ phố thị, về quê làm nông để tìm lại chính mình
Hà hái cà phê và phơi thủ công ở bãi.

Công việc nơi này yêu cầu thu hái cà phê hữu cơ. Cà phê sau đó được xử lý bằng cách phơi, rang, xay thủ công tại bãi. Mô hình trang trại còn được định hướng theo dạng kinh doanh homestay, trồng các loại nông sản đậu/hạt hữu cơ và cây thảo dược.

Ngày đến trang trại, Hà được sắp xếp ở chung với nhiều người bạn khác, có cả người nước ngoài. Tất cả sinh hoạt trong một khu phòng rộng rãi.

Mỗi ngày, cô gái trẻ làm việc 8 tiếng. Một tuần làm 5 ngày, nghỉ thứ 7 và Chủ nhật. Công việc được sắp xếp linh hoạt. Cách tuần, Hà sẽ nhận nhiệm vụ nấu ăn. Khi ấy, cô sẽ lên thực đơn dinh dưỡng và đi chợ vào mỗi buổi sáng. Khẩu phần ăn gồm 3 bữa mỗi ngày, đầy đủ đạm, chất xơ và rau xanh, phù hợp khẩu vị của các tình nguyện viên tại trang trại.

9X bỏ giấc mơ phố thị, về quê làm nông để tìm lại chính mình
Ngày đến trang trại, Hà được sắp xếp ở chung với nhiều người bạn khác, có cả người nước ngoài.

Rừng cà phê nằm ở khu Cầu Đất. Sau mỗi bữa sáng, Hà sửa soạn rồi chạy xe đến bãi. Ban ngày, cô tất bật ở vườn rẫy thu hái trái cà phê. Cô đeo một chiếc thúng được cột dây bên hông, đi từng cây thu hái. Cà phê sau đó được phơi phóng trên sân rộng. Sau khi phơi khô, hạt được xay xát, đóng vào từng bao và vận chuyển về.  

Ở trang trại còn mở một coffee shop. Nếu những ngày không phải đi thu hoạch cà phê, Hà sẽ dọn dẹp, pha chế và đón tiếp khách. Lúc quán vắng vẻ, cô lại ra vườn trồng cây, tưới tiêu và thu hoạch đậu, thảo dược. Qua quá trình sơ chế, các sản phẩm trở thành nguyên liệu nông sản để mang bán.

Cuộc sống làm nông dân không đơn giản. Các cây cà phê cao quá đầu người, trong khi thân hình Hà nhỏ bé nên nhiều lần cô trượt té. Muốn có hạt cà phê chất lượng, Hà và các tình nguyện viên chỉ được hái tay, chọn lọc từng trái màu đỏ.

Thời tiết ở Tà Nung từ chiều tối đến đêm rất lạnh, 9X phải tập thích nghi. Nơi đó rừng núi heo hút, đèn điện và nguồn nước thất thường. Nhiều khi mọi người về muộn, Hà phải đối mặt với sự heo hút đến sởn da gà.

Hà cảm thấy may mắn khi sống ở trang trại, gặp nhiều người bạn tuyệt vời. Mỗi người đều có hoàn cảnh, mục đích riêng nhưng khi sống tại đây đều sẵn sàng đùm bọc lẫn nhau như một gia đình. Ai nấy đều làm theo phân công và hỗ trợ công việc lẫn nhau. Những việc chưa rõ, mọi người rủ nhau lên mạng tham khảo. Khi rảnh rỗi, cả nhóm sẽ tâm sự.

9X bỏ giấc mơ phố thị, về quê làm nông để tìm lại chính mình
Cô cảm thấy may mắn vì đã được làm tình nguyện viên ở đây.

Qua các cuộc trò chuyện, Hà được truyền thêm cảm hứng sống. Cô tìm thấy sức trẻ cuộn trào mãnh liệt trong trái tim, khối óc. Thay vì ủ rũ trong vấp ngã, tâm hồn nên thanh lọc và tiếp tục mài giũa bằng niềm tin.

Sau nhiều tháng “ở ẩn” trên Đà Lạt, Hà trở về quê hương Nha Trang để sinh sống và làm việc. Đó là khi cô đã tích luỹ được nhiều kinh nghiệm cho bản thân. Đó cũng là khi cô nhận ra mình đã thực sự trưởng thành.

Cô chọn công việc freelancer để chủ động về thời gian. Mỗi buổi sáng, Hà sẽ thức dậy sớm, ra biển tập thể dục rồi trở về chuẩn bị bữa sáng và làm việc. Đối với Hà, thời gian làm tình nguyện viên là khoảng thời gian cho cô nhiều trải nghiệm nhất. Ít nhất, Hà cũng đã vượt qua được chính mình, dám làm điều mình thích, sống chậm lại để nghĩ về tương lai.

Sau tất cả, cuộc sống hiện tại với cô đã “đủ”. Một công việc đủ để nuôi sống bản thân. Một gia đình nhỏ để trở về. Đặc biệt, đó là một tâm hồn được vun trồng bởi thế giới hình ảnh, tâm tư, tình cảm chín chắn và trưởng thành.

Ở một vài khoảnh khắc, Hà cũng cảm thấy cô đơn. Nhưng cô đơn vốn là một phần tất yếu của cuộc sống. Thay vì trốn tránh, cô chọn cách bình thản đối mặt.

Thi thoảng trong những giấc mơ, Hà vẫn nhớ về những ngày rong ruổi trên Đà Lạt. Nơi ấy, cô được gặp gỡ, giao lưu với những nụ cười thân thiện, cái nắm tay trìu mến. Nơi ấy, cô làm đủ mọi công việc giúp cô bản lĩnh tìm lại chính mình.

Cuộc sống vất vả, dãi nắng dầm mưa nhưng đã trở thành hành trang tuyệt vời giúp Hà tự tin hơn trên con đường đã chọn.

Như Ý

Thông báo